[Vì sự nghiệp] Chap15

Oneshot số 15. End.

genre n warning: s-a, outofcharacters

Summary:

Vì mọi chuyện chưa kết thúc

1.

Park Yoochun đóng quyển sách nóng hổi vừa được in thử một bản. Mỉm cười, anh bật ra khỏi cổ họng hai tiếng: Hoàn hảo.

Quyển sách anh đang cầm có bìa màu trắng, với những dải mây trắng được vẽ bằng những nét đen đơn giản trên nền trời trắng tinh. Phía dưới, vẫn là những đường màu đen đó, tạo ra những ngôi nhà. Cũng trắng.

Không người, không bóng bay, không chim chóc. Tác phẩm mới của Yoochun đang được anh cầm trên tay. Hứa hẹn đó sẽ là best seller tiếp theo của anh – một nhà văn trẻ.

Từng trang, từng trang của quyển sách, theo anh, là hoàn hảo.

2.

Kim Junsu đang cầm trên tay bản in thử quyển sách của Yoochun. Tên: Vì sự nghiệp.

Thật ra, một cái tên to tát như vậy không hợp lắm với mười lăm câu chuyện tình yêu tình báo được viết đến trong sách. Nhưng Junsu biết thừa sự nghiệp ở đây là sự nghiệp gì. Rõ ràng chỉ là muốn bảo cậu rằng ai lớp du mo đan ai căn sê.

Cậu nhẹ nhàng lật trang đầu tiên.

[ Đây là những câu chuyện có thật nên tên của nhân vật cũng sẽ được giữ nguyên như thật.
Điều thay đổi duy nhất, chỉ chúng ta biết. ]

Junsu mỉm cười, môi tạo thành một đoạn nhạc:

Hoàn hảo.

3.

“Này văn sĩ!” – Kim Junsu gọi. Park Yoochun đang tựa lưng vào ghế mà đu đưa, nghe thấy tiếng gọi liền đưa mắt lên nhìn theo tiếng nói. Anh mỉm cười khi thấy người yêu của mình đang tiến lại gần.

Hai người trao nhau một nụ hôn nhẹ. Xong Yoochun nhìn vào mắt phải của Junsu, hỏi: “Lần này em thấy sao?”

“Mười lăm câu chuyện của chúng ta. Em thích nó” – Junsu cao giọng

“Và…?”

“Hoàn hảo.”

Họ cùng nhau cười tít mắt, và Yoochun đặt lên môi Junsu nụ hôn kế tiếp.

Park Yoochun có một người yêu thích mơ mộng. Anh là người thích viết những điều mơ mộng đó. Cùng nhiều thứ khác, cả hai trở thành một nửa của nhau.

Một nửa đến vô cùng.

4.

Quyển sách của Park Yoochun, với văn phong cũ và chút bình thường của đời thực, một lần nữa trở thành best seller.

Một số nhà bình luận bắt đầu nói về những chi tiết thừa thãi vốn chưa từng có trong những tác phẩm trước của anh. Họ nói rằng trước kia truyện của anh rất kiệm từ, chính vì thế mỗi từ trở nên đặc biệt. Họ bảo, giờ, văn phong anh vẫn vậy, nhưng từ ngữ đã khác nhiều hơn.

Điều này làm cho truyện của anh trở nên dễ chấp nhận hơn, dễ đọc hơn, nhưng cũng thị trường hơn.

Yoochun nhún vai trái trước màn hình ti-vi đang chiếu một diễn đàn trao đổi, bình luận về những quyển sách được phát hành trong tháng. Bên vai phải, Junsu của anh đang cười khúc khích. Những sợi tóc rối bù xù nhưng mềm mại của cậu cọ vào cổ anh dễ chịu.

Thế giới này thật thú vị – cả hai cùng nghĩ.

5.

Park Yoochun là một nhà văn. Năm tháng trôi qua, cuộc sống tiếp diễn và anh không còn là một chàng trai trẻ nữa. Tự quyết định cuộc sống của mình, anh không bị phiền hà hay cản trở gì về phía gia đình hay xã hội. Đơn giản, thời đại anh đang sống là một thời đại lý tưởng cho tình yêu.

Kim Junsu là người yêu của anh. Hai người đã đăng ký kết hôn và cậu ta là người vợ anh yêu. Họ sống một cuộc sống êm đẹp, với tình yêu bình dị và dịu dàng – đôi khi lại có thêm chút gia vị. Những điều đó được anh viết lên thành những trang sách, những câu chuyện chân thật. Chúng dĩ nhiên phải vậy.

Mọi quyển sách của anh đều nói về hai con người mang tên Park Yoochun và Kim Junsu. Tình yêu, lòng ước ao và lối sống của họ. Muôn vàn hoàn cảnh, tính cách, trong những xã hội khác nhau. Tất cả đều là sự thật.

Điều thay đổi duy nhất, chỉ có hai người biết.

Cuộc sống của Park Yoochun dành tặng cho Kim Junsu. Chính vì lẽ đó mà anh quyết định cả kiếp này sẽ viết những quyển sách về tình yêu của hai người – điều mà cậu ta muốn. Junsu dĩ nhiên vui vẻ và cực kỳ hạnh phúc.

Năm Yoochun bảy mươi hai tuổi, anh chết. Junsu vẫn còn mạnh khoẻ và minh mẫn ở tuổi sáu mươi chín. Trước khi Yoochun từ trần, Junsu thì thầm vào tai anh một cách đầy yêu thương:

“Em yêu anh, Yoochun…

Lần này, anh có thể tự do.”

Chưa đầy một tuần sau, Junsu cũng chết.

Và đơn thuần là, mọi chuyện còn chưa kết thúc.

Oneshot số 15 / End.
genre n warning: s-a, outofcharacters

Summary:

Vì mọi chuyện chưa kết thúc

1.

Park Yoochun đóng quyển sách nóng hổi vừa được in thử một bản. Mỉm cười, anh bật ra khỏi cổ họng hai tiếng: Hoàn hảo.

Quyển sách anh đang cầm có bìa màu trắng, với những dải mây trắng được vẽ bằng những nét đen đơn giản trên nền trời trắng tinh. Phía dưới, vẫn là những đường màu đen đó, tạo ra những ngôi nhà. Cũng trắng.

Không người, không bóng bay, không chim chóc. Tác phẩm mới của Yoochun đang được anh cầm trên tay. Hứa hẹn đó sẽ là best seller tiếp theo của anh – một nhà văn trẻ.

Từng trang, từng trang của quyển sách, theo anh, là hoàn hảo.

2.

Kim Junsu đang cầm trên tay bản in thử quyển sách của Yoochun. Tên: Vì sự nghiệp.

Thật ra, một cái tên to tát như vậy không hợp lắm với mười lăm câu chuyện tình yêu tình báo được viết đến trong sách. Nhưng Junsu biết thừa sự nghiệp ở đây là sự nghiệp gì. Rõ ràng chỉ là muốn bảo cậu rằng ai lớp du mo đan ai căn sê.

Cậu nhẹ nhàng lật trang đầu tiên.

[ Đây là những câu chuyện có thật nên tên của nhân vật cũng sẽ được giữ nguyên như thật.
Điều thay đổi duy nhất, chỉ chúng ta biết. ]

Junsu mỉm cười, môi tạo thành một đoạn nhạc:

Hoàn hảo.

3.

“Này văn sĩ!” – Kim Junsu gọi. Park Yoochun đang tựa lưng vào ghế mà đu đưa, nghe thấy tiếng gọi liền đưa mắt lên nhìn theo tiếng nói. Anh mỉm cười khi thấy người yêu của mình đang tiến lại gần.

Hai người trao nhau một nụ hôn nhẹ. Xong Yoochun nhìn vào mắt phải của Junsu, hỏi: “Lần này em thấy sao?”

“Mười lăm câu chuyện của chúng ta. Em thích nó” – Junsu cao giọng

“Và…?”

“Hoàn hảo.”

Họ cùng nhau cười tít mắt, và Yoochun đặt lên môi Junsu nụ hôn kế tiếp.

Park Yoochun có một người yêu thích mơ mộng. Anh là người thích viết những điều mơ mộng đó. Cùng nhiều thứ khác, cả hai trở thành một nửa của nhau.

Một nửa đến vô cùng.

4.

Quyển sách của Park Yoochun, với văn phong cũ và chút bình thường của đời thực, một lần nữa trở thành best seller.

Một số nhà bình luận bắt đầu nói về những chi tiết thừa thãi vốn chưa từng có trong những tác phẩm trước của anh. Họ nói rằng trước kia truyện của anh rất kiệm từ, chính vì thế mỗi từ trở nên đặc biệt. Họ bảo, giờ, văn phong anh vẫn vậy, nhưng từ ngữ đã khác nhiều hơn.

Điều này làm cho truyện của anh trở nên dễ chấp nhận hơn, dễ đọc hơn, nhưng cũng thị trường hơn.

Yoochun nhún vai trái trước màn hình ti-vi đang chiếu một diễn đàn trao đổi, bình luận về những quyển sách được phát hành trong tháng. Bên vai phải, Junsu của anh đang cười khúc khích. Những sợi tóc rối bù xù nhưng mềm mại của cậu cọ vào cổ anh dễ chịu.

Thế giới này thật thú vị – cả hai cùng nghĩ.

5.

Park Yoochun là một nhà văn. Năm tháng trôi qua, cuộc sống tiếp diễn và anh không còn là một chàng trai trẻ nữa. Tự quyết định cuộc sống của mình, anh không bị phiền hà hay cản trở gì về phía gia đình hay xã hội. Đơn giản, thời đại anh đang sống là một thời đại lý tưởng cho tình yêu.

Kim Junsu là người yêu của anh. Hai người đã đăng ký kết hôn và cậu ta là người vợ anh yêu. Họ sống một cuộc sống êm đẹp, với tình yêu bình dị và dịu dàng – đôi khi lại có thêm chút gia vị. Những điều đó được anh viết lên thành những trang sách, những câu chuyện chân thật. Chúng dĩ nhiên phải vậy.

Mọi quyển sách của anh đều nói về hai con người mang tên Park Yoochun và Kim Junsu. Tình yêu, lòng ước ao và lối sống của họ. Muôn vàn hoàn cảnh, tính cách, trong những xã hội khác nhau. Tất cả đều là sự thật.

Điều thay đổi duy nhất, chỉ có hai người biết.

Cuộc sống của Park Yoochun dành tặng cho Kim Junsu. Chính vì lẽ đó mà anh quyết định cả kiếp này sẽ viết những quyển sách về tình yêu của hai người – điều mà cậu ta muốn. Junsu dĩ nhiên vui vẻ và cực kỳ hạnh phúc.

Năm Yoochun bảy mươi hai tuổi, anh chết. Junsu vẫn còn mạnh khoẻ và minh mẫn ở tuổi sáu mươi chín. Trước khi Yoochun từ trần, Junsu thì thầm vào tai anh một cách đầy yêu thương:

“Em yêu anh, Yoochun…

Lần này, anh có thể tự do.”

Chưa đầy một tuần sau, Junsu cũng chết.

Và đơn thuần là, mọi chuyện còn chưa kết thúc.

Oneshot số 15 / End.

note: vầng,
các bạn vừa được đọc một hình thức PR vô thưởng vô phạt cho bạn Đơn thuần :”)~

note: vầng,
các bạn vừa được đọc một hình thức PR vô thưởng vô phạt cho bạn Đơn thuần :”)~

Chap14

Bình luận về bài viết này