[Vì sự nghiệp] Chap2

Oneshot số 2: Phải bắt đầu như thế.

pairings n disclaimer: [ YooSu ], YunJae, MinFood… they’re not mine xD~
genre: S-A, romance (?)
note: series Vì Sayonara ; ;…
Đừng hiểu lầm, mình vẫn là anti-YunJae-in-new-way thôi~

[bgm] Je te veux – Erik Satie

Summary:

Yunho và Jaejoong là hai kẻ lấp đầy chính họ và lấp đầy thế giới.

1.

Yunho là kẻ nhiều khi trẻ con đến đáng kinh ngạc. Bằng sự trẻ con đó, anh làm mọi người yêu mến. Lịch sự và lễ độ, không ai có lý do để ghét anh.

Jaejoong là kẻ nhiều khi quái dị đến đáng kinh ngạc. Bằng sự quái dị đó, anh làm mọi người thích thú. Tốt bụng và tình cảm, không ai có thể ghét anh.

Trước khi gặp nhau, Yunho và Jaejoong là những con người bình thường. Họ lấp đầy cuộc sống của họ bằng những thứ họ thích và những rắc rối thường nhật. Gặp nhau, họ lấp đầy đối phương.

Như một câu chuyện hoàn hảo, Yunho thiếu những gì Jaejoong có, Jaejoong thiếu những gì Yunho có. Họ là hai mảnh ghép hoàn hảo với nhau.

Yoochun và Junsu thì khác.

2.

Yoochun là một kẻ cô đơn.

Hắn đắm mình vào những thứ riêng tư, hoàn toàn thoải mái khi ở một mình trong căn hộ rộng thênh thang và trắng toát. Hắn cũng hay ra khỏi nhà, nhưng ít ai biết hắn là ai.

Đám cưới của Yunho và Jaejoong, hắn và Junsu nhìn thấy nhau.

Junsu không hẳn là một người cô đơn. Nhưng khác với người bạn thân Jaejoong, cậu khá rụt rè, dễ xấu hổ và không hay nói chuyện với người lạ… Khi nhìn thấy Jaejoong lần đầu, người ta thường nói anh hẳn là lạnh lùng lắm. Sau một tháng, họ thấy Junsu mới đúng là kẻ lạnh lùng – dù sự thật chưa hẳn đã vậy.

Junsu chỉ thấy mình quá nhỏ bé, cậu không thể lấp đầy cuộc sống của mình, chỉ có thể tô tất cả bằng một màu xám nhạt.

Yoochun và Junsu nhìn hai người bạn của mình trao nhẫn cho nhau, tự thấy mình như cây khô giữa trời gió, ngóng về đôi chong chóng toả ra màu sắc rực rỡ, nổi bật cả bức tranh.

3.

Trong buổi tiệc đám cưới đó, người mà Yoochun nói chuyện là Yunho và Jaejoong, người mà Junsu nói chuyện cũng chỉ là Yunho và Jaejoong. Họ không hề nói chuyện với nhau dù ngồi cạnh… Dĩ nhiên, họ cũng không nói chuyện với người nào khác.

Không cần quần áo giống nhau, không cần vẻ mặt giống nhau, không cần suy nghĩ giống nhau, Yoochun và Junsu tạo thành một bức tranh thật lạ lùng.

Vốn là một kẻ cô đơn, Yoochun không nghĩ mình sẽ bắt chuyện với ai. Ngồi cạnh hắn, Junsu không nghĩ mình nên nói. Junsu không muốn chỉ duy nhất người ngồi cạnh mình là im lặng như thế.

Mà dù người đó có ngồi ở bàn bên kia, cậu cũng không nghĩ là mình có thể làm lơ.

Cho nên cũng không biết là may hay rủi, là tốt hay xấu, là nên hay không, là từ đâu và tại sao… Sau buổi tiệc, ở một góc khuất bên ngoài cửa sau nhà hàng, Changmin – một người bạn khác của Yunho và Jaejoong, lúc đang ăn kẹo cây bảy màu, sau khi bị đá ra khỏi nhà bếp – nhìn thấy Yoochun ôm Junsu.

Yoochun – chủ động – ôm Junsu.

4.

Là một nhà nhiếp ảnh, Shim Changmin hận vì mình đã không chụp lại được cảnh ôm nhau đó [ dù vẫn thấy hạnh phúc vì cây kẹo ].

Đã bảo Yoochun và Junsu tạo ra bức tranh rất lạ lùng mà~!

Ôm Junsu được gần một phút, Yoochun rời cậu ấy ra. Hắn tự hỏi tại sao ôm một người đầy đặn như cậu mà hắn lại thấy trống. Cứ như mọi xúc giác của hắn là không có, cứ như Junsu là không có.

Hắn nhìn xuống hai bàn tay, tự thất vọng với chính cơ thể và cảm xúc của mình.

Rồi hắn bỏ đi.

Hôm ấy là một ngày mùa xuân.
Sau khi thấy nóng khắp cả người, Junsu thấy lạnh.

Cậu vốn không phải kẻ cô đơn.

5.

Yoochun không phải là một nghệ sĩ, hắn là một kỹ sư phần cứng. Đó là lý do tại sao hắn chạm vào mọi đồ vật rất cẩn thận. Dần dà, hắn trở nên mất cảm giác.

Skinship là từ hiển nhiên không có trong từ điển.

Junsu tự hỏi có phải là do bàn tay chai sần của hắn không. Song, cậu lại lắc đầu để những ý nghĩ đó bị văng ra xa thật xa. Vì cậu nhớ, hôm đó Yoochun đã ôm cậu bằng cả người của hắn.

Sau nhiều ngày suy nghĩ, đồng ý vụ mai mối của cặp YunJae bằng nhắng, chấp nhận lời mời ăn trưa của Yoochun, trước ánh mắt ngạc nhiên suýt rớt cây kem của paparazzi Shim Changmin, Junsu luồn tay cậu vào giữa 5 kẽ ngón tay Yoochun.

“Phải bắt đầu như vậy chứ!”

Junsu dịu dàng nói nhỏ.

Yoochun nhìn đôi má phúng phính của Junsu, tim như muốn nhảy break dance.

6. (extra)

Mùa xuân năm tiếp theo đó, Shim Paparazzi hoàn thành quyển album “YunJae II – năm đầu sau khi cưới” và “YooSu I – tạp nham khó chú thích”.

Không có quyển nào được kết thúc bằng từ “The End” hay tương tự.

Nhưng fic này thì phải End rồi =P.

Vậy nhé~

SLT / End.

Bình luận về bài viết này