[Vì sự nghiệp] Chap6

Oneshot số 6: Này, chuyện gì thật buồn

genre n warning: S-A, not-sad-but-hurt-a-little
pairings n disclaimer: YooSu?, DongHyuk a little of a little
note: giftfic cho bạn H** dễ thương, bạn H*** ba chấm và bạn Ek [ bị ép buộc =)) ]

[bgm] Wea you are – Nikki Valentine

Summary:

Tôi không có chuyện buồn để kể cậu nghe.

Tôi không có chuyện buồn để kể cậu khóc.

Cậu có chuyện buồn để kể tôi?

1.

Cả một thời gian dài, Junsu cứ chạy khắp nơi, tìm những người mà cậu quen với cây bút và quyển sổ trên tay, bảo họ hãy kể những câu chuyện buồn cho cậu.

Cậu đến hỏi Jaejoong, Jaejoong bảo rằng chuyện buồn duy nhất mà anh có là việc anh vừa gãy móng tay.

Cậu hỏi Yunho, anh lại nói rằng Typhoon của anh không chịu ăn uống gì cả, làm anh rầu thúi ruột.

Thằng nhóc Changmin thì thảy cho cậu cuộn Titanic cũ xì đã được cả đám coi đi coi lại không dưới trăm lần.

Junsu ngồi coi Titanic tới tối, tự dưng chẳng thấy buồn chút nào.

2.

Junsu không thân với Heechul lắm, nhưng vẫn mò lại ông anh này và hỏi về chuyện buồn. Đáng lẽ là cậu sẽ không hỏi Heechul đâu nếu không có chuyện tự dưng chỉ có một mình Heechul ở nhà 13.

Heechul cấu má Junsu (hành động mà anh gọi là nựng), bảo rằng chuyện buồn thảm thiết nhất là bản mặt ngơ ngác của cậu chẳng thể làm ai nghĩ tới chuyện buồn hơn nữa.

Heechul nói như vậy, thật tình Junsu không biết phải hiểu theo nghĩa nào.

Sau đó, Donghae và Hyukjae về tới nhà, Junsu cũng hỏi hai người đó về chuyện buồn. Donghae bảo cậu vừa mới gặp một chuyện rất thương tâm rằng Hyukjae không cho cậu ăn chung cây kem. Hyukjae thì bảo Junsu nên về nhà mình và mượn Jaejoong hyung cái gương.

Junsu chưa kịp nghĩ tiếp thì Sungmin xuất hiện, anh đang hớn ha hớn hở bước vào nhà, tự dưng xìu đi trông thấy và chạy thẳng vào giường mình.

Rất vui mừng, Junsu tí tởn đến chỗ Sungmin vì nghĩ rằng anh có chuyện buồn gì đó.

Hyung ấy lại chỉ vào Junsu.

3.

Về đến nhà mình, Junsu lại hỏi Jaejoong xem có chuyện gì mọi người đều nhớ mà cậu lại quên không.

Jaejoong vặn ngược lại, hỏi như vậy ý là sao?

Yunho trả lời giùm, có lẽ có mà cũng có lẽ không.

Changmin nhai khoai tây chiên rôm rốp, định bảo là Junsu quên giành ăn với cậu đã ba bốn tháng nay rồi, nhưng sau cậu thấy nói như vậy rất ngu ngốc. Nuốt hết khoai tây chiên, cậu bảo Junsu thật ra không phải đã quên. Xong, lại thảy cho Junsu cuộn băng Titanic chạy bằng đầu video.

Cái đầu video mà cả Jaejoong lẫn Yoochun đều tiếc của không muốn bỏ đi.
Cái đầu video chỉ dùng để coi Titanic.

4.

Junsu không biết “chuyện buồn” mà mình mong đợi là gì.

Cậu tiếp tục tua đi tua lại cuộn băng Titanic đến mức nếu có Jaejoong ở đây, anh hẳn sẽ cằn nhằn Junsu rằng cậu đang phá hỏng con cưng của anh đấy.

Đây là cái đầu video mà Jaejoong đã cực kỳ tiếc của giữ lại từ thuở hồng hoang cơ mà…

Junsu xem đi xem lại Titanic, khâm phục mình rằng dạo này xem chẳng thấy buồn.

Cậu ngồi một mình trước màn hình tivi, chẳng có ai tranh giành – ngay cả nhóc Changmin và Yunho hyung trong khung giờ chiếu siêu nhân Gao như thế này.

Này Jack,
anh liệu có chuyện buồn để kể cho tôi nghe?

Này Rose,
cô cũng có chuyện buồn chứ?

Jack và Rose cùng khung cảnh lãng mạn kinh điển trên Titanic.
Nghệ thuật ở chỗ giữa phim hạnh phúc để cuối phim khóc ròng.

5.

Tờ mờ sáng, Junsu ôm đầu video lên phòng mình, cậu gần như ngủ cùng nó trên giường.

Cậu nhớ, cuộn video không phải chỉ do mình Jaejoong tiếc của giữ lại…

6.

Bốn tháng từ sau đám tang Yoochun.

Junsu liên tục đòi kể chuyện buồn.

Cậu không khóc.

H / End.

Chap5 | Chap7

Bình luận về bài viết này